Bài thơ “Gọi” in trong tập thơ “Mắt bò” ra mắt cuối tháng 4 năm 2018. Tập thơ có gần 70 bài, chia làm ba phần. Phần một là “Líu lo”, phần hai là “Mắt bò”, phần ba được tác giả đặt tên là “Gọi”. Cả ba phần đều lấy theo tên các bài thơ in trong tập. Những nhỏ bé long lanh, nhỏ bé tinh tế, nhỏ bé dịu mềm và nhỏ bé ẩn chứa khám phá… được nhận ra từ những bài thơ cũng rất ngắn gọn của thi sĩ đa tài. Gom lại nhiều viễn vọng tâm trí trong vài khoảnh khắc, nhà thơ không chỉ nhiệt thành sống và tận hưởng như một ơn may, một nâng niu, mà còn giữ cho bản thân những góc nhìn duy mĩ, để từ đó có vào thơ những hình ảnh đẹp gợi mở. Bởi thế mà những cảm tình đời sống, đặc biệt ở tập thơ này, là tình yêu, hiện lên trong, đẹp, trìu mến, và đầy trân trọng. Tình yêu hiện hữu trong đời, trong thơ văn vốn đa màu sắc, cuồng nhiệt, thổn thức, hổn hển, nhọc nhằn, khổ não, tủi hờn, biến cố…, nhưng Hữu Việt muốn ở trong thơ mình, là tình yêu tin cậy, nồng nàn một cách lịch thiệp và nâng niu.
Lúc nào thấy nhớ
Thì gọi cho anh
Hãy gọi cho anh
Cả khi không nhớ…
Có một con đường
Gọi là quá khứ
Có một lọn gió
Gọi là tóc bay
Có một người say
Một người mắt ướt
Có một lỡ bước
Gọi là đến sau
Có một mưa mau
Rụng rời quán nhỏ
Có một ngõ cỏ
Cho nụ hôn đầu
Có một bể dâu
Cho lòng bớt tủi
Có một sợ hãi
Gọi là mất nhau
Có một niềm đau
Đã thành dĩ vãng…