Giữa mùa Xuân rạo rực thương yêu
Anh chợt hiểu tình yêu là bất tận
Ta yêu nhau cả trong khi hờn giận
Cho tình yêu không có tuổi bao giờ
Đâu phải chúng mình đã hết mộng mơ
Những ngày đi xa vẫn chờ, vẫn đợi
Vẫn rạo rực khi chúng mình trao gởi
Bởi tình yêu không có tuổi bao giờ
Viết cho em vần thơ
Anh cứ ngỡ như mình còn trẻ mãi
Mùa Xuân đến
Mùa Xuân đi
Còn tình yêu ở lại
Cuộc đời mãi mãi màu xanh
Ngọn lửa nào thắp sáng trong anh
Ngọn lửa ấy sẽ muôn đời bất diệt
Cám ơn em, cho anh điều nhận biết
Tình yêu không có tuổi bao giờ.
Đặng Duy Hà
Giảng viên khoa Sư Phạm Tự Nhiên
Trường Đại học Phạm Văn Đồng